Những ngày cuối xuân, lang thang trên các con phố Hà Nội, ta bắt gặp những sắc hoa đẹp nức lòng nghiêng nghiêng trong gió. Bỗng trái tim của bao người thổn thức, thổn thức trước tiết trời chuyển giao giữa mùa xuân và mùa hạ, thổn thức bởi những cánh hoa gây thương nhớ.
Đẹp ngỡ ngàng trong mùa hoa sưa
Tháng 3, lòng người ngẩn ngơ giữa hương sắc tinh khôi của hoa sưa. Hoa sưa nở khắp các góc phố thủ đô, phố hàng Dầu, Phan Chu Trinh, Hồ Giảng Võ, Bách Thảo… Từng chùm hoa sưa li ti ngợp trắng một vùng trời trong nắng sớm. Nhẹ nhàng, lãng mạn, những cánh hoa trắng muốt rơi tựa bông tuyết, gửi trọn những xúc cảm yêu thương. Ngắm từng cánh hoa tươi xinh rơi trên mái đầu, ta thấy thời gian như ngừng trôi, thấy lòng an nhiên, ấm áp.
Những cánh hoa sưa nghiêng nghiêng trong gió, ta chợt nhớ đến câu chuyện tình yêu dang dở… Ngày đó, có anh lính xa nhà. Ngày đó, có cô gái yêu xa. Trước khi lên đường anh dặn cô trồng một loài cây ra hoa đỏ hoặc trắng. Anh sẽ trở về nếu hoa màu đỏ, nhưng nếu màu trắng, anh dặn cô hãy đi tìm hạnh phúc cho riêng mình.
Ngày hoa trổ bông trước hiên nhà, nước mắt cô rơi, tan vỡ như hàng vạn cánh hoa trắng li ti, tinh khiết. Những cánh hoa sưa cứ thế mong manh cuốn mình vào gió. Cứ thế, những cánh hoa sưa đủ cho ai nhung nhớ một thời, đủ cho ai say đắm một đời.
“Anh đã biết, rồi yêu, rồi nhớ mãi
Vẻ dịu hiền, phút bừng sáng, nét lung linh
Thoang thoảng mùi hương, cánh hoa nhỏ xinh xinh
Dẫu có mưa dầm, dẫu còn gió cuốn.
Anh cứ ước … mãi còn ngày Xuân muộn
Để cùng ai say đắm những mùa Sưa!”
(Nguyễn Anh Trí)
Nồng nàn hương hoa bưởi tháng 3
Tháng 3 về, Hà Nội lại ngập tràn sắc hoa trắng, nồng nàn hương hoa bưởi cuối xuân. Giữa phố thị đông đúc, ồn ào, người ta bắt gặp những gánh hàng rong, những cánh hoa bưởi tinh khôi, len lỏi khắp các con phố mang đến chút bình yên, chút hương quê.
Để rồi cứ xuân sang, ta lại chờ đợi mùa hoa bưởi, như chờ đợi khúc giao mùa quen thuộc, lãng đãng đầy thi vị. Những cánh hoa trắng chẳng kiêu sa chen giữa màu lá xanh khiến những người con xa quê không khỏi bâng khuâng.
Ta cứ muốn đắm chìm trong hương hoa ấy, đắm chìm trong sự bình dị mà nồng nàn. Hẳn ai đó còn nhớ hoa bưởi mang nét duyên thầm như tình yêu của người con gái mộc mạc nhờ hương thơm nói hộ lòng mình.
“Khung cửa sổ hai nhà cuối phố,
Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ,
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp,
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa.
Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay!
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm,
Bên ấy có người ngày mai ra trận!
Bên ấy có người ngày mai đi xa.”
( Phan Thị Thanh Nhàn)
Hoa ban nhuộm tím một góc trời Hà Nội
Những ngày cuối xuân, ta lại thấy một góc trời Hà Nội bung nở những cánh hoa ban. Trên khắp các con đường Hoàng Diệu, Bắc Sơn, Thanh Niên, ta lại bắt gặp dòng người lưu lại những bức hình chụp với loài hoa Tây Bắc.
Những cánh hoa ban tím khoe sắc trong những ngày đầu năm, nhắc nhở ta những ngày tháng ba ấy, những ngày xuân bao lưu luyến.
“Em có nghiêng nghiêng bờ vai xuống
Để thấy mùa xuân như tóc vương.
Một chút mùa xuân còn đứng đợi
Em có kịp về giữa phố xa”.
(Peter Hy Tấn)